CÔ GÁI ÁNH TRĂNG
Thuở xưa, khi Đức Phật đang ở Kapalivastu, một cặp vợ chồng Bà la môn sinh một con trai và một con gái. Cô con gái tên là Da Wö, Ánh Trăng. Sau khi những đứa trẻ lớn lên thì người cha qua đời, người mẹ và cậu con trai lang thang khắp nơi. Cô con gái Ánh Trăng trở thành người hầu của vua Shakya Mingjin. Cô có thói quen dùng bữa trong vườn, nơi cô thường thâu thập hoa và làm những vòng hoa. Một hôm, cô nhìn thấy Đức Phật khi Ngài đi khất thực và lập tức phát triển lòng kính ngưỡng đối với Ngài. Cô than van: “Con là một kẻ bất hạnh. Một đối tượng quy y cao quý ở ngay đây mà con không có cơ hội để cúng dường. Giá như con có thể, chắc chắc là con sẽ cúng dường.” Đức Phật đọc được tâm cô và với lòng đại bi, Ngài đến gần cô và nói: “Nếu con có bất kỳ món cúng dường nào, hãy đặt chúng trong bình bát này.” Ánh Trăng run lên, làm đầy bình bát, và lễ lạy dưới chân Phật một cách sùng mộ. Sau đó cô nói lời cầu nguyện hồi hướng này: “Nhờ bất kỳ công đức nào con đã tạo nên từ hành động này, cầu mong con không bao giờ làm một người hầu một lần nữa.”
Một thời gian sau đó, một người bạn của cha cô, một người Bà la môn có thể tiên tri, chú ý đến cô gái đeo vòng hoa và hỏi cô từ đâu tới. Cô nói cô đến từ miền quê và giải thích: “Con là người giúp việc của ngôi nhà này.” “Cha con đâu?” Cô đáp: “Cha con đã mất một thời gian rồi.” “Mẹ và anh của con đâu?” Cô nói: “Con không biết. Họ lang thang ở nơi nào đó.” Nhà tiên tri nói: “Đưa tay cho ta xem.” Ông ta thấy những dấu hiệu quan trọng trên bàn tay cô; thực ra, khuôn mặt và toàn thân cô có những dấu hiệu tuyệt đẹp. Ông bảo cô: “Đừng lo, con sẽ không làm người giúp việc lâu nữa đâu, con sẽ trở thành một hoàng hậu.”
Một thời gian sau, khi nhà vua xứ Kosala đi săn, con ngựa của vua ngừng lại gần ngôi vườn, và nhà vua nhìn thấy cô gái từ xa. Vua chú ý đến mọi biểu hiện đáng chú ý và sự dịu dàng của cô. Vua gọi lớn: “Cô là ai?” cô trả lời: “Tôi là một người hầu của vua Shakya Mingjin.” Vua nói: “Cô không thể là một người hầu, cô phải là con gái của nhà vua!” Vua Shakya Mingjin nhìn thấy vua xứ Kosala, mời vua đến cung điện của mình, và tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn. Vua Kosala hỏi Vua Shakya Mingjin: “Thiếu nữ đeo vòng hoa này từ đâu tới?” Khi lại nghe nói rằng cô là một người hầu, vua phản đối: “Đây không phải là người hầu, mà là con gái của ngài. Xin cho tôi cô gái này.” Vua Shakya Mingjin quả quyết: “Trong vương quốc của ngài có nhiều thiếu nữ xinh đẹp. Ngài có thể có bất kỳ cô nào trong số đó. Vì sao ngài muốn cô này?” Nhà vua nài nỉ: “Tôi muốn cô ta.” Vì thế họ sắp xếp, và Ánh Trăng trở thành hoàng hậu và sống an bình và hạnh phúc.
Sự thuần thục của nghiệp cũng có thể được hiểu bằng phép loại suy. Khi bạn trồng một hạt giống lúa, bạn có thể thấy rằng kết quả là hai hay ba bông lúa, mỗi bông lúa có rất nhiều hạt. Nếu bạn gieo trồng một hạt giống nho duy nhất, nó tạo ra hàng trăm trái nho. Các hành vi tốt lành và bất thiện thì cũng thế. Một quyển Kinh nói:
Chớ làm điều ác. Hãy làm mọi điều lành Hoàn toàn điều phục tâm bạn Đây là lời Phật dạy Trích “MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP”, Khenchen Konchog Gyaltshen