ĐẠO SƯ TAM TẠNG
Vào thời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, có một đầm lầy lớn và dơ bẩn ở gần nơi Ngài cư trú tại Shravasti. Một sinh vật lạ sống ở đó; nó có đầu người nhưng toàn thân bị phủ bởi hàng triệu côn trùng châm chích. Dĩ nhiên là sinh vật này đau khổ khủng khiếp, đau đớn đến nỗi nó chạy tới chạy lui trong đầm lầy ngầu đục. Tin tức về cảnh tượng này được lan truyền và nhiều người tìm đến để xem sinh vật lạ này. Đức Phật cũng nghe tin này. Với trí tuệ tràn đầy bi mẫn, Ngài biết đã đến lúc để cứu giúp chúng sinh đó cũng như làm lợi lạc cho nhiều chúng sinh khác. Vì thế Ngài đi đến đầm lầy cùng với phái đoàn đông đảo tu sĩ và những vị Thầy khác. Các tu sĩ chuẩn bị một tòa ngồi đặc biệt cho Đức Phật ở bên cạnh đầm lầy. Đức Phật an tọa trong tư thế thiền định và hỏi: “Có phải ông là người được gọi là ‘Đạo sư Tam Tạng’ không?” Sinh vật trả lời: “Vâng, đúng thế.” Đức Phật hỏi: “Ai làm cho ông có mặt ở đây mà đau khổ khủng khiếp như thế?” Sinh vật đáp: “Ngoài tôi ra chẳng có ai khác.” Đức Phật nói tiếp: “Có phải ông đau khổ như thế là bởi những ác hạnh ông đã phạm với thân, ngữ và tâm?” Sinh vật thú nhận: “Vâng, tôi đã làm thế.”
Tập hội các tu sĩ và cư sĩ rất muốn biết về điều gì xảy ra và gây nên tình huống này, vì thế ngài Ananda thỉnh cầu đức Phật giảng về nghiệp của sinh vật này. Đức Phật trả lời:
“Trong vô lượng kiếp trước, Đức Phật Toàn Trí đang đi kinh hành. Một gia chủ hiểu được bản chất của sinh tử và được thôi thúc để trở thành một tu sĩ. Ông ta giàu có nhưng ông đã cúng dường tất cả của cải cho Đức Phật Toàn Trí và được xuất gia. Với sự hoàn toàn chuyên chú, ông đã nghiên cứu thật tinh cần và trở thành một học giả. Ông rất giỏi về mọi phương diện tri thức, nhưng đặc biệt là am tường Tam Tạng Kinh điển, vì thế ông được gọi là Đạo sư Tam Tạng. Ông nổi danh là một vị Thầy và được nhiều người tôn kính.
“Ở vùng lân cận của Đồi Đen, có các tu sĩ đã thành tựu những cấp độ chứng ngộ khác nhau: con đường tu tập, con đường vô học v.v.. Tất cả có 70.000 tu sĩ đã lập nguyện thực hiện một khóa nhập thất mùa hè ở đó. Họ khẩn cầu Đạo sư Tam Tạng làm người quản lý của họ và ông đã chấp nhận. Trong khóa nhập thất, một nhóm gồm năm trăm thương gia trở về sau một chuyến vượt biển thành công. Họ cư trú tạm thời ở gần địa điểm đó và để ý thấy có nhiều tu sĩ trong ẩn thất. Họ vui mừng và phát triển lòng sùng mộ to lớn. Họ tới gặp vị quản lý và nói: ‘Chúng tôi có những món cúng dường cho các tu sĩ đang nhập thất này. Nếu Thầy có thể nhận những đồng vàng và bạc thì xin nhận cho. Nếu không, chúng tôi sẽ sắp xếp để cúng dường món khác.’ Sau khi vị quản lý nhận những món cúng dường này, ông khởi lòng tham muốn những món này và thay vì sử dụng nó để hỗ trợ cho những người nhập thất, ông ta giữ vàng và bạc cho riêng mình và cung cấp thực phẩm vô cùng tệ hại cho các tu sĩ.
“Sau một thời gian, các tu sĩ phàn nàn với vị quản lý: ‘Chúng tôi không thể sống bằng thực phẩm đạm bạc này. Ông có thể cố tìm thực phẩm tốt hơn một chút cho chúng tôi không?’ Vị quản lý trả lời một cách giận dữ: ‘Tôi đã mang lại cho quý vị tất cả những gì tôi có. Nếu quý vị không hài lòng, hãy đi khất thực trong làng và tự quản lý khóa nhập thất.’ Một số tu sĩ nhìn thấy các thương gia ở gần đó và yêu cầu họ bảo trợ cho khóa nhập thất. Các thương gia đuổi họ ra và nói: ‘Chúng tôi đã cúng dường quý vị đầy đủ vàng và bạc cho toàn bộ khóa nhập thất.’ Khởi ý nghi ngờ, các thương gia đến gặp vị quản lý và hỏi: ‘Điều gì đã xảy ra cho của cải cúng dường của chúng tôi? Vì sao ông cho các tu sĩ thực phẩm tệ hại như thế?’ Đạo sư Tam Tạng bối rối và lúng túng. Ông ta nói với các tu sĩ: ‘Quý vị đang cố làm nhục tôi! Thay vì phục vụ tu sĩ các ông, tôi chìm trong một đầm lầy chất thải của con người thì tốt hơn.’ Khi ấy, các tu sĩ vẫn im lặng. Về sau, Đạo sư Tam Tạng hối hận về những gì ông đã làm và xin thứ lỗi.
“Sinh vật trong đầm lầy này là tái sinh của vị tu sĩ rất am tường Tam Tạng. Ông ta bị sinh ra như thế là bởi sự oán giận và những lời nói thô lỗ đối với 70.000 tu sĩ giữ giới luật nghiêm cẩn và đã thành tựu trạng thái bất lai (A Na Hàm). Ông ta bị sinh ra như thế trong nhiều đời. Trong mỗi cuộc đời, ông sinh trong một đầm lầy dơ bẩn như đầm lầy này. Trong tương lai, sau khi một ngàn vị Phật xuất hiện trên trái đất này, Đức Phật Xuất Hiện sẽ ra đời. Do bởi có sự nối kết với Đức Phật Toàn Tri, Đạo sư Tam Tạng sẽ trở thành một tu sĩ trong Tăng đoàn của vị Phật đó và sẽ đắc quả A La Hán.”
Như thế Đức Phật đã giảng dạy thật rõ ràng về bản tánh không thể sai lạc của nhân quả và bản chất của sinh tử. Các tu sĩ và cư sĩ vô cùng xúc động và quy y Phật, Pháp và Tăng. Họ tiếp tục trì giữ các giới luật và chân thành thực hành Pháp. Nhiều người đã thành tựu những cấp độ giác ngộ khác nhau.
Trích “MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP”, Khenchen Konchog Gyaltshen