Trang chủ »»
Câu Chuyện Tổ Tsongkhapa và Đệ Tử Khedrub Je
Một lần nọ, sau khi đức Lama Je Tsongkhapa đã thị tịch thì ngài Khedrub Je [đệ tử tâm truyền của Lama Tsongkhapa] đã rất buồn bã. Ngài Lama Je Tsongkhapa đã giải thích tất cả một cách rất tường tận từ đầu đến cuối, từ Tiểu thừa cho đến Bát Nhã thừa [Đại thừa] cho đến Mật thừa, [đây là] toàn bộ đường tu dẫn đến giác ngộ. Hằng ngàn, ngàn người đã thiền định dựa trên những giáo huấn này và đã đạt được chứng ngộ. Ngài Khedrub Je buồn bã bởi vì ngài...
Tâm Ghê Tởm Bệnh Cùi Còn Dơ Bẩn Hơn Vết Thương Bệnh Cùi
Một số hành khất đau đớn vì bệnh cùi đã tìm đến chúng hội của thiền sư Bàn Khuê (Bankei), một vị thầy có tấm lòng quảng đại với hết thảy chúng sanh. Bàn Khuê nhận họ vào tăng chúng, và khi truyền giới cho họ, Sư đích thân gội đầu và cạo tóc cho họ. Tình cờ có một nhà quý tộc chứng kiến, ông là đại diện của một lãnh chúa, người dốc lòng tin Bàn Khuê và đã xây cất một ngôi chùa trên lãnh địa của mình, ở đó Sư hướng dẫn tín đồ và giảng dạy...
Chứng Ngộ Bản Tánh Nhờ Sự Sùng Mộ Mãnh Liệt Guru
Một lần nọ, Jigmed Gyalwa’i Nyuku thực hành thiền định trong nhiều năm ở Tsa-ri với khổ hạnh và gian khổ mãnh liệt. Một hôm ngài đi ra khỏi hang, dưới ánh sáng mặt trời. Ngài nhìn về phía Lhasa, và một sự tưởng nhớ mạnh mẽ về bổn sư của ngài (Jigmed Lingpa) và về những vị thầy trong dòng khởi lên trong tâm. Ngài cầu nguyện đến các vị với sự sùng mộ mạnh mẽ...
Mục Đồng Chăm Sóc Người Bị Nạn
Goraksa sinh ra trong một gia đình tiểu thương dưới đời vua Devapala. Thuở thiếu niên, ông đã chăn trâu để giúp gia đình. Một hôm theo lệ thường, Goraksa đang cùng lũ mục đồng nô đùa thì đại sư Minapa đến chỗ bọn trẻ. Ngài nói: “Này các cháu, các cháu có nhìn thấy lũ kên kên bay lượn quanh đây không? Gần đây có một hoàng tử gặp nạn. Ngài bị chặt lìa chân tay và đang nằm chờ chết. Có cháu nào giúp ta đến cứu mạng hoàng tử không?” Nghe nhà sư nói, Goraksa...
Chia Sẻ Miếng Ăn
Vào một đêm nọ, co một người đàn ông đến nhà chúng tôi và nói: “Có một gia đình với tám đứa con. Họ đã chẳng có gì ăn suốt mấy ngày nay.” Tôi đem theo một ít thức ăn và ra đi. Khi tôi đến gia đình đó, tôi thấy khuôn mặt của những đứa bé méo xệch đi vì đói. Không có một nỗi buồn đau nào trên gương mặt ấy, chỉ có vết hằn sâu của sự đói khát. Tôi đưa gạo cho người mẹ. Bà chia túi gạo làm hai rồi đi ra ngoài, mang theo một nửa. Khi bà trở lại,...
Lòng Kiêu Mạn Khiến Pháp và Người Mỗi Cái Đi Mỗi Ngả
Milarepa đến Rongton Lhaga, một đạo sư Đại ToànThiện và nói: “Con là một người từ vùng Latod. Con đã phạm những hành vi cực kỳ xấu xa. Xin ngài ban cho con một giáo lý dẫn con đến giải thoát ngay trong kiếp này.” Vị Lama nói: “Giáo lý thiêng liêng của ta, Đại Toàn Thiện, là thắng lợi ở gốc, thắng lợi ở ngọn và thắng lợi ở quả. Nếu ngươi thiền định nó ban ngày, ngươi sẽ thành Phật ngày đó. Nếu ngươi thiền định nó ban đêm, ngươi sẽ thành Phật đêm đó....
Ông Lão Bán Trà
Một thời nọ, có một ông lão thường bán nước trà rong ở vùng ngoại ô xinh đẹp của Kyoto, cố đô của Nhật Bản. Mùa xuân ông tìm đến những nơi có hoa đẹp nhất, và vào mùa thu ông tìm đến vùng có tàng cây tốt, bày bộ đồ trà, đặt ghế ngồi để đón những khách du ngoạn ngắm cảnh. Giới nghệ sĩ Kyoto đều thích và thường tụ tập quanh bàn trà của ông. Chẳng bao lâu danh tiếng lão bán trà được biết nhiều ở thủ đô. Ít ai biết rằng ông lão là một Thiền...
Bồ-Tát Được Thọ Ký - Thỉnh Phật Từ Phương Xa
Lúc ấy, Phật ở gần thành Vương-xá, trong khu rừng Trúc Lâm. Bấy giờ về phía Nam, có người bà-la-môn tên là Mãn Hiền, giàu có, của cải tài vật nhiều vô kể. Người này tánh tình nhu thuận, hiền hậu, giàu lòng thương người và rất chuộng việc bố thí. Ông tin và thờ phụng đức Tỳ-sa-môn, đã từng chu cấp, cúng dường cho cả trăm ngàn thầy ngoại đạo, hy vọng nhờ phước ấy mà được sinh lên cõi trời. Lúc ấy, có một người họ hàng của Mãn Hiền từ thành...
Chiếc Răng của Tổ Tsongkhapa Đã Trở Thành Một Bức Tượng Tara Như Thế Nào?
Một thời gian ngắn trước khi ngài Lama Tsongkhapa lìa đời, có một chiếc răng của ngài rụng ra, và mọi người đều nhìn thấy nó phóng quang, tỏa ra nhiều ánh sáng cầu vồng [ngũ sắc]. Ngài đưa chiếc răng ấy cho Khendrub Rinpoche, một trong những đệ tử tâm truyền của ngài, nhưng các đệ tử khác của ngài lại thưa thỉnh rằng, “Ôi, ngài ban chiếc răng này cho Khedrub Rinpoche, nhưng chúng con cũng có thể có được một phần nhỏ bé nào hay không?” ...
Giật Mình Tỉnh Ngộ (Phần II)
Như thế bệnh của tôi dần dần chuyển tốt, bạn bè đến thăm. Thấy tôi thân thể quá suy yếu, ai cũng khuyên nên ăn thịt cá cho có chất bổ dưỡng. Cha mẹ tôi cũng nóng ruột, đồng bảo tôi hãy đợi thân thể khỏe hẳn rồi hãy ăn chay. Do niềm tin không kiên cố, tôi bị mọi người thuyết phục, thế là quay lại ăn cá thịt. Về sau này, khi tụng kinh Địa Tạng, tôi mới biết mình thuộc loại người “Vừa mới phát thiện tâm, trong chốc lát đã vội thối thất” . Từ sau...
Giật Mình Tỉnh Ngộ (Phần I)
Tôi tên Trương Nghĩa, nhà tại thành phố Thiên Tân, năm nay 24 tuổi. Vào năm 19 tuổi, tôi bị bệnh nặng, mới đầu hai chân mất cảm giác, đi đứng khó khăn, tối đó bệnh tình phát nặng, xương hông, xương khớp đau không chịu nổi hai chân không thể cử động, hễ bóp nhẹ vào là đau đến toàn thân co rúm. Bác sĩ khám xong nói: - Bịnh này cực kỳ hiếm thấy, vô phương phán đoán, chỉ có thể tạm gọi là “viêm đơ cứng cột sống”. Bệnh này không thể trị, chỉ có về nhà...
Người Không Ai Hơn Được
Ngài sinh ra trong một gia đình có danh tiếng, vị Bồ Tát nầy đã trở thành người đứng đầu hội đoàn của mình và ngài nhận được một di sản giàu có. Ngài là một con người ấn tượng, vì con người ngài tỏa ra sự rộng lượng và đạo đức, ngài xuất sắc trong sự học tập cao quý, kỷ luật cá nhân, ngài có sự hiểu biết về tinh thần, cùng sự khôn ngoan và khiêm tốn. Ngài được biết đến như là vị Avishya, 'Người Không Ai Hơn Được'. Bồ Tát có nhiều tiền bạc...
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống có thể ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập lại.
Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.