Mọi thứ đều là tương đối và phụ thuộc vào cảnh giới tâm
mà bạn đang nhìn nhận
Rắc rối có thể trở thành bàn đạp trên con đường giải thoát tâm. Ngay cả khi không phải là một bậc thầy tâm linh vĩ đại, bạn vẫn có thể bắt đầu với việc xem những rắc rối nhỏ có thể chấp nhận được. Hãy cố gắng xem khó khăn là một thử thách thú vị. Sau đó, nếu bạn có thể giải quyết hoặc học cách chịu đựng nó thì hãy tự khen ngợi bản thân vì điều đó. Cảm giác hài lòng có thể khiến niềm vui dâng trào, nó có một tác động tích cực lan tỏa cho đến cuối đời.
Tia sáng của niềm an lạc hiện diện trong mọi hoàn cảnh nếu bạn chú ý tìm kiếm và áp dụng nó. Ngay cả khi bạn đang có một cuộc sống đầy triển vọng, cũng sẽ luôn có những giây phút an bình chắc chắn bạn có thể sử dụng để làm nguồn chữa lành.
Mặt khác, ngay cả khi đang trong cảnh vui sướng, nếu bạn nắm chặt hạnh phúc, cố gắng giữ những gì mình có và tham lam muốn có nhiều hơn nữa thì những gì trải qua sẽ biến thành đống tro tàn của việc bất toại nguyện.
Trong cuộc đời nhiều đau khổ, một chút khổ đau nhỏ nhoi lại được cảm nhận là một niềm vui. Trong cuộc đời ít khổ đau, chỉ một chút khổ thôi cũng khiến ta cảm thấy vô cùng đau đớn. Mọi thứ đều là tương đối và phụ thuộc vào cảnh giới tâm mà bạn đang nhìn nhận và đo lường mọi thứ. Rơi vào hoàn cảnh đầy khó khăn, hy vọng sống sót có thể là điểm cốt yếu. Nhiều tù nhân vô tội đã sống sót sau khi bị tra tấn và bỏ đói nhờ hy vọng và tin tưởng một ngày nào đó mình sẽ được tự do. Niềm hy vọng có thể là một điểm mấu chốt gây tác động mạnh mẽ.
Vì vậy, ngay cả khi đời mình đầy rẫy khổ đau, bạn vẫn có thể tìm một thứ gì đó làm trọng tâm của sự chữa lành, thứ tốt nhất trong những tình huống tồi tệ nhất nếu bạn muốn tìm kiếm.
~ Trích "ĐỘ SINH VÔ BIÊN”, Tulku Thondup