PHỤNG SỰ ĐẠO SƯ
Thuở trước, vị Phật tương lai là một vị vua. Vua đi vào rừng gặp một Đạo sư, lễ lạy, cúng dường một xâu chuỗi ngọc vô giá, và thỉnh cầu giáo lý. Đạo sư nghĩ rằng nhà vua có thể lấy lại xâu chuỗi, vì thế ngài nói:
- Trước hết, hãy nhảy từ vách núi này xuống thung lũng.
Vị vua Bồ Tát trả lời:
- Nhưng nếu tôi chết trước khi nhận được giáo lý thì điều gì sẽ xảy ra? Xin ban cho tôi giáo lý trước rồi tôi sẽ nhảy.
Đạo sư ban giáo lý về mười đức hạnh. Khi chấm dứt, ngài nói:
- Bây giờ hãy nhảy đi.
Nhà vua hoàn toàn hài lòng và cảm thấy hạnh phúc và may mắn đến nỗi ông nhảy xuống mà không có chút sợ hãi hay do dự.
Thật may mắn, ông không có nghiệp phải chết vào ngày hôm đó và ông vẫn sống. Đây là một ví dụ về cách Đức Phật phụng sự một Đạo sư tâm linh và thực hành giáo lý, dù phải hy sinh mạng sống của mình.
Ta cũng nên xem Đạo sư tâm linh như một bác sĩ. Bệnh nhân nên làm tất cả những gì bác sĩ nói phải làm. Việc nghiên cứu và thực hành Pháp cũng giống như thế. Đạo sư tâm linh nên được coi như một người bạn thân yêu hay một bậc cha mẹ vô cùng nhân từ và có thể tin cậy.
“Trích “Một Hướng Dẫn Đầy Đủ về Con Đường Phật Pháp”, Khenchen Konchog Gyaltshen