Quả Báo của Tính Bủn Xỉn, Keo Kiệt
Xưa kia có một gia đình trong đó người vợ rất sùng mộ Giáo pháp và vui mừng trong việc thực hành bố thí. Một cậu bé trai được sinh vào gia đình đó, và hiển nhiên là chẳng mấy chốc cậu có một bản chất khốn khổ. Cậu liên tục cản trở ước muốn bố thí của người mẹ. Người cha đã qua đời, vì thế cậu con trai gánh trách nhiệm gia chủ. Bà mẹ tiếp tục gắng sức bố thí cho người khác, nhưng cậu con trai luôn luôn ngăn cản bà đừng làm như thế. Một hôm cậu con trai nói: “Dường như mẹ không muốn bất kỳ của cải nào trong nhà, vì thế hãy đứng ngoài các công việc của chúng ta. Con sẽ trực tiếp chăm sóc ngôi nhà.” Cậu con trai không cho phép bà mẹ có quyền hành gì trong nhà; cậu chỉ cho bà đủ thực phẩm mỗi ngày để sống còn.
Nhưng bởi bản tánh rộng lượng, bà mẹ tiếp tục bố thí một nửa thực phẩm nghèo nàn của bà cho người khác. Cậu con trai giận dữ về điều đó và nói: “Mẹ sắp làm căn nhà này trống rỗng. Con không cho nhà chút thực phẩm nào nữa.” Cậu không cho bà thực phẩm trong sáu ngày, sau đó bà mẹ xin ăn được một ít thực phẩm. Cậu ném một nắm đất vào một cái bát nước và đưa cho bà. Bà mẹ uống nước nhưng chẳng bao lâu chết vì đói ăn.
Như một kết quả của nghiệp chướng này, cậu con trai bị tái sinh vào Địa ngục Gào rú trong nhiều kiếp, và sau đó tái sinh vào cõi ngạ quỷ đói khát trong nhiều kiếp nữa. Ngay cả khi cậu được sinh lại làm người, cậu vẫn giữ tánh keo kiệt, và cuối cùng bị tái sinh làm một ngạ quỷ trong nhiều đời nữa. Cuối cùng, cậu lấy lại được một tái sinh làm người, nhưng bị sinh vào những hoàn cảnh luôn luôn bị đói. Có lần, một vị Phật Độc giác bị bỏ qua trên đường khất thực của ngài. Người đàn ông nhìn thấy vị sư đang nhận cúng dường, và điều này làm nảy sinh sự ghen tỵ và bủn xỉn trong tâm ông. Ông ta đánh cắp bình bát của vị tu sĩ và ném nó trên mặt đất. Do bởi nghiệp lực đó, ông bị sinh liên tục trong những tình huống khốn khổ.
Sau nhiều cuộc đời như thế, Đức Phật Ca Diếp xuất hiện trên mặt đất và người đàn ông sinh khởi lòng sùng mộ đối với Ngài. Do bởi sự nối kết đó, ông ta được sinh làm người trong thời đại của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni và có cơ hội gặp Ngài. Hiểu rõ những gì Đức Phật đã giảng dạy, ông ta làm mọi sự có thể để tịnh hóa những tư tưởng và tập quán xấu xa của mình. Ông thành công trong việc tịnh hóa những khuôn mẫu tinh thần tiêu cực và đã thành tựu một mức độ chứng ngộ cao cấp.
Chúng ta nên cảm hứng bởi câu chuyện này để tịnh hóa mọi tư tưởng xấu xa và chân thành thực hành Giáo pháp.
Trích “MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP”, Khenchen Konchog Gyaltshen