Trang chủ »»
Trong Phật giáo hình tượng là phương tiện tu hành, không phải tượng thần linh để phụng thờ, cầu xin
Ngày nay có nhiều người không hiểu ý nghĩa và giáo lý của Phật giáo, nên họ cho rằng tranh và tượng Phật, Bồ Tát là dấu hiệu của Đa Thần Giáo. Thật ra trong Phật giáo, hình tượng chỉ là phương tiện để hỗ trợ việc học đạo chứ không phải là tượng thần linh để phụng thờ và cầu xin...
Hãy chân thành tu đạo
Với sự chân thành, hãy nhớ lại các giáo lý đã được đề cập trước đây: sinh tử không có thực chất; nó như đống tro tàn hay thực phẩm có chất độc. Nó chẳng là gì ngoài sự khổ đau vô tận. Hãy nhớ tưởng bản tánh của sinh tử: đời người quý báu, nhân và quả không thể sai lạc, những đau khổ của sáu cõi, sự vô thường của mọi hiện tượng, và sự mê lầm. Sau đó hãy thực hành một cách chân thành. Đức Jigten Sumgön đã nói: “Hãy nhớ tưởng bản chất của...
Phiền não khiến Pháp sự các bạn làm chỉ còn là cái vỏ bên ngoài
Ngũ độc, bất cứ khi nào bạn có chúng trong động cơ của mình thì chúng hủy diệt tất cả những gì tốt lành trong pháp hành của bạn – những kết quả tốt lành trong pháp hành của bạn...
Hãy Luôn Luôn Kiểm Tra Động Cơ của Mình
"Là người tu sơ cơ, thoạt tiên mong muốn của các bạn là thiện hạnh, nhưng vẫn cần phải rà soát lại tâm mình. Hãy luôn luôn kiểm tra động cơ của mình. Đó là điều đầu tiên."
Thật kinh khủng khi phát hiện ra rằng có thể ta không phải hành giả Phật giáo khi tự quán xét nghiêm túc
Tất cả các nhánh của Phật giáo đều nằm trọn trong Đại thừa và Tiểu thừa. Không có thừa (Yana) thứ ba. Là một hành giả Phật giáo Nguyên thủy, điều kiện tiên quyết đầu tiên là có sự xả ly không gì lay chuyển được - hoàn toàn chán ghét sự mãn nguyện của thế gian và chí thành mong cầu giải thoát khỏi luân hồi. Chúng ta đã có sự xác quyết như vậy chưa? Nếu chưa, chúng ta chưa được xem là hành giả Tiểu thừa.
Dù mọi thứ chỉ là hư ảo, chúng ta vẫn phải phân biệt được đúng - sai, tốt - xấu
…mặc dù chúng ta biết rằng thế giới chỉ là hư ảo thế giới vẫn rất thật trên quan điểm của mắt, tai, mũi, lưỡi và thân của chúng ta. Do có chân lý tương đối này, chúng ta phải có trách nhiệm với xã hội gia đình và nhân viên công ty của chúng ta, chúng ta cần phải tạo dựng sự nghiệp và nuôi sống gia đình. Chúng ta phải tránh hủy hoại hay gây tổn hại đến cuộc sống chúng sinh, tránh trộm cắp lừa đảo. Mặc dù biết được rằng mọi thứ chỉ là hư ảo dù sao...
Tâm thành thật thì tốt hơn nhiều so với cái gọi là chứng ngộ cao
Trong thời đen tối này, có người nói, ‘Tôi đã chứng ngộ tánh không hay bản tánh của tâm và (sự chứng ngộ) cái thấy của tôi là cao.’ Nhưng thật sự họ đã tăng trưởng niềm tin của họ vào những hạnh xấu, và xúc cảm phiền não của họ thô lỗ dữ dội hơn. Họ chỉ tập chú vào truyền thống ngôn ngữ. Khi họ đối mặt với những mối nối quyết định của sanh, chết và trạng thái trung ấm, (sự tin tưởng của họ vào cái gọi là chứng ngộ cao) hóa ra còn thấp hơn...
Tâm ta là cõi tịnh độ nhưng ta luôn bỏ cõi tịnh độ phía sau lưng
Tâm ta giống như cõi tịnh độ. Thế nhưng chúng ta lại không ở trong cõi tịnh độ ấy. Chúng ta bỏ lại cõi tịnh độ sau lưng, ở một nơi nào đó, và tới một nơi chốn khác. Chúng ta không trụ lại đó (cõi tịnh độ) được. Chúng ta đi với phiền não, vọng tưởng. Chúng ta cần phải đưa mình trở về nơi chốn ban sơ ấy - BÀ MẸ TỰ TÁNH.
Người học Phật chân chánh phải cẩn thận tu hành
Tuy nay là đời mạt pháp, nhưng thực ra pháp không mạt tận, mà chỉ tại do người. Tại sao? Người người chỉ lo đàm luận suông thiền này Phật nọ. Giảng Phật học rất nhiều, nhưng không chịu học Phật. Xem thường hạnh Phật, chẳng rõ nhân quả, phá giới luật Phật chế. Những tệ đoan xấu xa, đại khái phát xuất từ những nguyên nhân đó. Vì vậy, chúng ta, những người chân chánh vì sanh tử mà học Phật, phải cẩn thận chú ý, chớ xem thường bỏ qua.
Tham tu tập nhiều pháp môn thì không thể chứng đắc
Pháp môn tuy nhiều, nhưng mỗi mỗi đều vì cắt đứt sanh tử luân hồi. Kinh Lăng Nghiêm thuyết: Xoay về nguồn tánh thì không hai, nhưng phương tiện lại có nhiều. Trong hai mươi lăm vị thánh, mỗi vị chuyên môn tu một pháp môn. Do đó, chư Tổ bảo rằng phải thâm nhập một pháp môn. Chư thánh hiền nếu tham tu tập nhiều pháp môn thì e rằng không thể chứng đắc đạo viên thông. Vì vậy, thọ trì sáu mươi hai ức hằng sa danh tự của các vị Pháp Vương Tử, không bằng thọ trì...
Ta thường đem tám ngọn gió đời trộn lẫn vào việc tu hành
…cái vấn nạn lớn nhất của chúng ta, cái lỗi lầm người tu thường mắc phải – đó là chúng ta luôn đem tám ngọn gió đời (lợi, suy, vui, khổ, vinh, nhục, khen, chê – LND) trộn lẫn vào việc tu Phật của mình. Đây không chỉ là cái nạn của những hành giả sơ cơ bị kẹt vào những toan tính thế tục...
Người học Phật quý tại chân thật chứ không biểu diễn tu Đạo
Người học Phật quý tại chân thật, chứ không biểu diễn tu đạo; phải thường dẹp trừ những tâm kiêu ngạo giả dối; chí nguyện phải kiên cố; chẳng tham đắm thần thông diệu dụng; tin sâu lý nhân quả; kiên trì giữ giới như giữ hạt sương mai buổi sớm; tận lực hành trì chẳng phạm giới pháp thì sẽ có ngày thành Phật mà tuyệt nhiên không có gì là kỳ lạ. Tâm, Phật, chúng sanh vốn không sai biệt. Tự tâm là Phật. Tự tâm làm Phật...
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần và hệ thống có thể ghi nhớ thiết bị này, nhưng nếu đã đăng xuất thì lần truy cập tới quý vị phải đăng nhập lại.
Quý vị vẫn có thể tiếp tục sử dụng trang này, nhưng hệ thống sẽ nhận biết quý vị như khách vãng lai.