Giáo Pháp bắt đầu với khó khăn nhưng kết thúc trong hỉ lạc - ràng buộc thế gian bắt đầu bằng niềm vui và kết thúc trong vỡ mộng
Chúng ta kêu la đau đớn vì mũi nhọn của một chiếc gai nhỏ xíu và rùng mình khi chạm vào nước lạnh, nhưng thân thể mà ta hết sức yêu quý này chẳng bao lâu sẽ trở thành một tử thi không có chút cảm xúc nào. Tương lai duy nhất của nó là bị thiêu đốt, bị chôn vùi, bị chó ngấu nghiến, hay bị kên kên xé nát. Khi ta lìa bỏ thế giới này, sẽ không có cha mẹ, con cái, bằng hữu mà cũng chẳng có người phục vụ, nhà cửa và của cải cùng đi với ta. Như một chiếc lông chim, chúng ta sẽ bị gió nghiệp mang đi. Ta sẽ đi đâu và sẽ ở lại nơi đâu? Ta sẽ chẳng có chọn lựa nào khác.
Ai sẽ có thể cứu giúp ta? Ta sẽ chỉ có thể nương tựa với niềm tin nơi vị Thầy tâm linh, Tam Bảo và Pháp mà ta đã thực hành trong đời mình, bởi chỉ các ngài mới có năng lực giải thoát ta khỏi những đau khổ và kinh hoàng của trạng thái trung ấm giữa cái chết và sự tái sinh, và đưa ta tới các cõi Phật.
Giáo Pháp bắt đầu với những khó khăn nhưng kết thúc trong hỉ lạc. Nó hết sức khác biệt với những ràng buộc thế tục, là điều bắt đầu bằng niềm vui và kết thúc trong sự đau khổ và vỡ mộng.
Những thử thách và khổ hạnh mà Đức Milarepa phải chịu đựng thì khủng khiếp biết bao! Tuy nhiên, chính nhờ chúng mà ngài đạt được quả vị bất biến của Đức Vajradhara (Kim Cương Trì), hỉ lạc thuần tịnh của sự bất nhị. Ngài sống trong những hang động hiu quạnh, nhưng sự vinh quang của ngài thì rộng khắp thế giới. Ngài cũng phải vượt qua cánh cửa của cái chết, nhưng giờ đây ngài an trụ giữa mạn đà la của Xứ Hỉ Lạc Thuần tịnh.
Trích "Một Trăm Lời Khuyên Dạy: Giáo lý của phật giáo Tây Tạng", Dilgo Khyentse Rinpoche
The Dharma begins with difficulties but culminates in bliss - worldly involvement begins with joy and ends in disillusionment
We cry out with pain from the prick of a tiny thorn, and shudder at the touch of icy water, but this body, which we cherish so much, will soon be a corpse without any feeling at all. Its only future is to be burned, buried, devoured by dogs or torn apart by vultures. When we leave this world, neither our parents, children, friends, nor our servants, houses, and wealth will go with us. Like a feather, we will be carried off by the wind of karma. Where will we go? Where will we stay? We will no longer have any choice.
Who will be able to help us? We can only rely with confidence on the spiritual teacher, the Three Jewels, and the Dharma that we have practiced in our lifetime, for only they have the power to liberate us from the torments and terrors of the intermediate state between death and rebirth, and to guide us towards the Buddhafields.
The Dharma begins with difficulties but culminates in bliss. It is very different from ordinary worldly involvement, which begins with joy and ends in distress and disillusionment.
What difficult trials and austerities Milarepa had to endure! However, it is through them that he attained the unchanging level of Vajradhara, the pure bliss of non-duality. He lived in lonely caves, but his glory traveled throughout the world. He, too, had to cross the door of death, but now he sits at the center of the mandala of the Land of Pure Joy.
Dilgo Khyentse Rinpoche, “The Hundred Verses of Advice”