Thực Hành Nhẫn Nhục
Nhiều kiếp trước, có một nhà vua tên là Tso Jung. Trong xứ của ông, một đại hành giả về sự nhẫn nhục sống trong rừng với năm trăm đệ tử. Một hôm nhà vua cùng các hoàng hậu và thượng thư của ông đi tới một vùng quê để nghỉ ngơi. Nhà vua thấm mệt sau khi lên đến đỉnh núi, vì thế họ nghỉ ở đó và ông ngủ thiếp đi. Khi các hoàng hậu thám hiểm khu vực lân cận, tình cờ họ gặp một đại hành giả đang ngồi rất thẳng lưng trong một trạng thái an bình và thanh thản. Nhìn ngài, các hoàng hậu cảm nghiệm một lòng kính ngưỡng mạnh mẽ. Họ cúng dường hoa và ngồi bên cạnh ngài để nhận những gia hộ và giáo lý.
Khi thức dậy, vua nhận thấy vắng mặt các hoàng hậu của mình, vì thế ông phái bốn vị thượng thư đi tìm. Họ tìm thấy các hoàng hậu cùng với vị thánh. Nhà vua tức tốc đến trước mặt vị thánh và hỏi: “Ông đã thành tựu bốn trạng thái thiền định?” Vị thánh trả lời là ngài không thành tựu. “Ông đã đạt được bốn ‘thần túc thông’?” Một lần nữa, vị thánh trả lời là không. Nhà vua trở nên giận dữ: “Không có sự hiểu biết này, ông nghĩ ông đang làm gì? Ông chỉ là một kẻ tầm thường lừa dối các phụ nữ.” Đại thánh nói: “Tôi ở đây để thực hành nhẫn nhục.” Nhà vua đáp: “Chúng ta sẽ xem ông có đang thực hành nhẫn nhục hay không.” Và với lời này, vua rút thanh kiếm sắc ra và chặt đứt hai bàn tay của vị thánh. “Bây giờ ông là ai?” Đại thánh chỉ nói: “Tôi thực hành nhẫn nhục. Nhà vua chặt đứt đôi bàn chân của vị thánh và hỏi: “Ông là ai?” và vị thánh chỉ nói: “Tôi thực hành nhẫn nhục.”
Vào lúc này, mặt đất rung động sáu lần và từ không trung, năm trăm vị trời tán thán: “Mặc dù vị Thầy vĩ đại này bị thương tổn khủng khiếp và đau khổ ghê gớm, tâm ngài không hủy bỏ việc thực hành nhẫn nhục.” Nhà vua hỏi: “Họ đang nói về ông?” Vị Thánh nói: “Phải. Thực hành nhẫn nhục của tôi không suy giảm chút nào.”
Nhà vua hỏi: “Làm sao ta biết được là ông đang thực hành nhẫn nhục?” Vị thánh trả lời: “Nếu thực hành nhẫn nhục của tôi không dao động, nguyện máu này biến thành sữa và nguyện thân tôi hoàn toàn hồi phục.” Ngay khi ngài nói điều này, máu đang chảy biến thành sữa và tứ chi của ngài được nối lại. Nhà vua vô cùng khiếp sợ và than khóc thảm thiết: “Tại sao tôi hãm hại vị đại thánh này? Xin ngài gia hộ cho con! Con thành tâm xin lỗi. Con rất ân hận về hành động của con.” Vị thánh đáp: “Ông vẫn nắm chặt trong tay thanh kiếm ông đã chặt đứt chân tay tôi. Nhưng lòng nhẫn nhục của tôi vững chắc như mặt đất này, và nhờ thực hành này mà tôi đã tịnh hóa các che chướng, những tư tưởng và nghiệp bất thiện. Chắc chắn là trong tương lai tôi sẽ thành tựu Phật quả. Vào lúc đó, nguyện tôi chặt đứt ba độc của ông bằng thanh gươm trí tuệ.”
Các vị trời và rồng tức giận vị vua đó và chuẩn bị giết ông. Những đám mây vần vũ trên không, tạo thành sấm sét và những cơn giông mưa đá nguy hiểm. Nhưng vị đại thánh ngăn họ lại và nói rằng: “Đừng làm điều này vì tôi. Đừng làm hại vị vua bất hạnh này.” Các vị trời và rồng xúc động vì điều này và phát khởi lòng kính ngưỡng đối với vị thánh. Họ quy y vị thánh đó và lễ lạy ngài. Về sau nhà vua đi theo vị thánh, chân thành thực hành Pháp, và đạt được quả vị Bất Lai.
Trích "MỘT HƯỚNG DẪN ĐẦY ĐỦ VỀ CON ĐƯỜNG PHẬT PHÁP", Khenchen Konchog Gyaltshen