Sự thèm muốn chỉ trở nên mạnh mẽ hơn khi được nuông chiều
Lòng tham dục của chúng sinh không bao giờ thỏa mãn được, càng hưởng thụ thì dục vọng càng lớn.
Nó giống như một người chưa bao giờ trải qua quan hệ tình dục; mặc dù con người có ham muốn, nhưng nó chưa mạnh đến mức mất kiểm soát. Nhưng nếu ham muốn tình dục đã được thỏa mãn một lần, thì nó càng được tìm kiếm nhiều hơn và tiếp tục phát triển, không bao giờ được thỏa mãn.
Một số người ngây thơ tin rằng họ sẽ thỏa mãn sau khi trải nghiệm niềm vui đam mê dù chỉ một lần. Nhưng chắc chắn đó là điều hoang đường khi tin rằng chỉ nhờ điều này mà ham muốn của họ có thể giảm bớt. Nó giống như uống nước mặn: càng uống càng khát. Tham ái và ham muốn chỉ càng bùng cháy khi bạn càng nuông chiều chúng, không bao giờ cho phép bạn sẵn lòng buông bỏ.
Hãy suy nghĩ về điều này: Nếu sự khao khát thực sự giảm đi sau khi được thỏa mãn, thì nhiều người đã được thỏa mãn vô số lần trong đời sẽ không còn trải nghiệm nó nữa. Tuy nhiên, sự thèm muốn của chúng ta vẫn tiếp tục tăng lên thay vì giảm đi theo thời gian. Tại sao?
Thực sự thì niềm vui của tình dục là ham muốn quyến rũ nhất trên thế gian. Dù đắm mình trong đó cả đời người ta cũng không cảm thấy thỏa mãn. Hạnh phúc mà tham dục mang lại cho chúng ta thì ít ỏi và ngắn ngủi nhưng trái đắng của nó phải gánh chịu trong nhiều kiếp.
Một con thú thồ hàng phải chịu đựng những trận đòn không ngừng chỉ để ăn được một nắm cỏ ven đường. Nó có thể chỉ ăn được một nắm cỏ, nhưng thân tâm nó đã phải chịu đau đớn vô cùng. Được ít, đau nhiều, tham dục trần tục chỉ có vậy thôi.
Vì sự thèm muốn làm hại chúng ta rất nhiều nên bạn không thể hy vọng làm suy yếu nó bằng cách thỏa mãn nó; nếu bạn mong muốn thực sự diệt trừ nó, bạn cần phải nương tựa vào những giáo huấn cốt tủy của Phật Pháp như là phương pháp đối trị.
~ Trích “Always Present: The Luminous Wisdom of Jigme Phuntsok”, Jigme Phuntsok
Nguồn ảnh bìa: Rinchen Lamp
Craving Only Grows Stronger When Indulged
Living beings' greed and desire can never be sated, the more one enjoys, the greater desire grows.
It is like someone who has never experienced sexual relations; although the person has desire, it is nor yet so strong as to be out of control. But if sexual desire has been indulged once, then it is sought more and more and continues to grow, never to be fulfilled.
Some people naively believe that they will be fulfilled after experiencing the pleasure of passion just once. But it is undoubtedly wild fancy to believe that through this alone their desire can be abated. It is akin to drinking salty water: the more you drink, the thirstier you become. Craving and desire are only further enflamed the more you indulge them, never allowing you to willingly let go.
Think about it: If craving really did abate after satisfaction, then the many people who have been satisfied innumerable times in their lives should no longer experience it. Yet our craving has continued to grow instead of lessening over time. Why?
In truth the pleasure of sex is the most seductive desire in the world. Even after wallowing in it for a lifetime, people do not feel satisfied. The happiness that craving brings us is scant and short-lived but its bitter fruits must be borne by us for many lifetimes.
A beast of burden must endure endless beatings just to eat a handful of grass by the side of the road. It may get as little as one mouthful of grass, yet its body and mind have suffered tremendous pain. Little gain, much pain, worldly craving and desire are just this.
Since craving harms us so greatly, you cannot hope to weaken it by satisfying it; if you wish to truly eradicate it, you need to rely on the pith instructions of Buddhadharma as antidotes.
~ Jigme Phuntsok, “Always Present: The Luminous Wisdom of Jigme Phuntsok”